Các chị vừa nghe vừa đung đưa mái đầu đầy vẻ kinh ngạc, sau đó cái chị trẻ nhất thút thít khóc, nhưng thậm chí không ai quay đầu về phía chị, bởi lẽ những giọt nước mắt ấy không phải vì buồn rầu, đau khổ, mà là những giọt lệ đầy khâm phục.
[RE - UP] Quấn Quýt Không Rời - Tô Mã Lệ ( HOÀN) Chương 1: Anh Thả Tôi Đi Có Được Không? Quản Lý Chương Tiếp » "Đứa này không tệ, đưa cho lão Tam nếm thử trước." Nghe thấy tiếng cười dâʍ đãиɠ vang lên bên tai, Thịnh Hạ càng cố gắng giãy giụa, nước mắt đã thấm ướt miếng vải đen đang che trên mắt.
Bạn gái quấn lấy hot boy nhà Becks: Trên Instagram vài giờ trước, hot boy 17 tuổi gây chú ý khi chia sẻ bức ảnh đen trắng đang bế bổng bạn gái cùng chú thích lãng mạn: "Giữ cho cô ấy an toàn". Khoảnh khắc ngọt ngào của cặp đôi tuổi teen thu hút gần 500.000 "like" chỉ sau
Bạn đang đọc truyện Sắc Xuân Dụ Hoặc: Quấn Quýt Không Rời của tác giả Mạn Hoá Châu Ngạn. Khi sự hòa hợp thể xác đạt đến tột cùng, khoái cảm thăng hoa, mọi giác quan được mở rộng, và cảm xúc dâng trào, có lẽ chính lúc ấy, là con người dễ dàng cảm nhận được tâm tình của đối phương nhất, dễ sa
Khánh Thi - Phan Hiển dẫn theo con nhỏ, Bình An - Phương Nga quấn quýt không rời đi show thời trang Video tips thời trang June 3, 2022 admin
QUẤN QUÝT KHÔNG RỜI - Tô Mã Lệ FULL; Giới Thiệu. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất.
MnVRcq. Trans fR + Beta Máy Bay & Lynn Mãi về sau này, có một hôm Thịnh Hạ vào máy tính của Lạc Hàn Đông để tìm tài liệu thì nhìn thấy anh có một file ẩn nên tò mò ấn vào. Trans fR + Beta Máy Bay & Lynn “Bố tớ tên Lạc Hàn Đông, mẹ tớ tên Thịnh Hạ.” Tiếng trẻ em non nớt vang vọng khắp phòng học, một bé trai đứng trên bục giảng, trên đầu buộc chỏm tóc đuôi gà, mặc chiếc áo hoodie màu xám, phía dưới là quần thể thaoĐọc tiếp “Chương 98 Kết thúc 1” Editor Cảo Béo + Beta Sơ Sơ & Lynn Đồng nghiệp A nhỏ giọng nói “Thật ra, tháng trước tôi có thấy bọn họ cùng nhau đi đến bệnh viện.” Hứa Phi Nhan kinh ngạc “Hả?!” Editor Cảo Béo + Beta Sơ Sơ & Lynn Khi Thịnh Hạ tỉnh dậy, cô ngạc nhiên phát hiện ra anh Đông vẫn còn đang ngủ. Mặc dù đôi mắt anh đang nhắm, nhưng dường như giấc ngủ này không được yên ổn, lông mày anh cau lại, đôi môi mím lại thẳng tắp. Editor Cảo Béo + Beta Sơ Sơ & Lynn Lạc Hàn Đông cứng đờ người trong chốc lát. Anh mở mắt ra, đôi mắt đen như mực nhìn thẳng vào khuôn mặt của Thịnh Hạ, khi nhìn đến đôi mắt đỏ hoe đầy nước mắt của cô, anh không kìm lòng được mà cúi ngườiĐọc tiếp “Chương 95 Anh muốn đưa đám mây này quay về bầu trời” Trans fR + Beta Máy Bay & Lynn Thịnh Hạ nhìn anh chằm chằm, “Không được.” Lạc Hàn Đông đã nhấc chân đứng vào. Trans fR + Beta Máy Bay & Lynn Mặt Lạc Hàn Đông đỏ lên, ôm người con gái chống lên trên tường, ghim chặt cánh tay của cô đặt trên đỉnh đầu, đưa toàn bộ trọng tâm cơ thể cô dồn vào hông, lúc này mới chuyển động thắt lưng, đưa côn thịt vào trongĐọc tiếp “Chương 93 Đừng mà… xin anh…” Trans fR + Beta Máy Bay & Lynn “Không được…” Mặt Thịnh Hạ đỏ bừng lên “Nếu lát nữa bà nội đến phòng em…” Chưa kịp nói dứt lời, cô đã bị Lạc Hàn Đông áp lên tường hôn ngấu nghiến. Trans fR + Beta Máy Bay & Lynn Nhà ông bà nội của Thịnh Hạ ở dưới quê, Lạc Hàn Đông lái xe chưa đầy ba tiếng là đến nơi. Trans Nị + Beta Máy Bay & Lynn
Tên cũ Tình NhânThể loại Ngôn tình, ngọt sủng, truy thê, cao H, song khiết, một chút thiệuKhi sự hòa hợp thể xác đạt đến tột cùng, khoái cảm thăng hoa, mọi giác quan được mở rộng, và cảm xúc dâng trào, có lẽ chính lúc ấy, là lúc con người dễ dàng cảm nhận được tâm tình của đối phương nhất, dễ sa ngã và đắm chìm -Hai người quấn quýt lấy nhau, dây dưa cùng nhau, chỉ một cái hôn sâu, thế nhưng lại vô cùng ướt át, kiều diễm, khiến người xao động, cảm giác như điện giật, khiến lông tơ dựng đứng, mà bản năng càng khao khát nhiều hơn Yểu Sa rơi vào tình thế mông lung không thế nhận biết rõ đâu là hiện thực và đâu là mộng mị."Bà ta đấu giá bao nhiêu?""...""Là tình nhân chứ không phải là người phụ nữ sao?""...""Anh chắc rằng mình có kinh nghiệm trong công việc này?""...""Anh vẫn còn là trai tân?"
Thịnh Hạ được ôm lên xe, hai chân của cô mềm nhũn đến mức không thể tự đi chiếc xe về đến cổng nhà, cơ thể cô vẫn còn run rẩy theo dư âm của lần lên đỉnh lúc Hàn Đông đưa tay nhéo nhéo gáy cô, động tác giống như vuốt ve một con mèo. Anh nói "Đi thôi."Thịnh Hạ không đáp lời, hai chân run rẩy xuống xe, tiến vào khu dân cư cũng không quay đầu Hàn Đông đợi sau khi cô đi vào, anh mới ra hiệu cho lái khi xe rời người đàn ông đứng sau cái cây cách khu dân cư đó không xa, hắn hướng đầu bên kia của điện thoại nói "Đại ca, anh Đông vừa đưa cô gái kia về, vừa tốt nghiệp đã bắt người ta đi chơi đến hơn một tiếng đồng hồ mới đưa về, có vẻ là thật sự thích cô gái này, em còn phải tiếp tục theo dõi nữa không?"Tần Chung Hải ở đầu dây bên kia nhàn nhạt lên tiếng "Đừng thấy tên Lạc Hàn Đông này trẻ tuổi mà xem thường, các cậu không có sự nhẫn nại gì cả. Cậu ta giống như con báo đêm đi săn vậy, có thể mai phục rất lâu, đợi đến khi kẻ thù buông lỏng toàn bộ cảnh giác, cậu ta sẽ thừa dịp tấn công ngay lập tức, cho một cú trí mạng."Tứ Nhãn bị ông ta nói nhịn không được lạnh sống lưng "Đại ca... ý của anh là, anh Đông muốn phản bội chúng ta?""Không phải cậu ta muốn phản chúng ta, mà là đợi chúng ta phản lại cậu ta, tìm cho bản thân một cơ hội để ra tay với chúng ta." Giọng nói của Tần Chung Hải đậm nét từng Nhãn không hiểu "Tại sao cậu ta không dứt khoát trực tiếp ra tay?""Tên nhóc đó là người có ân tất báo, không làm việc lấy oán báo ơn." Âm thanh Tần Chung Hải gạt nắp trà thanh thúy vang lên "Nhưng nếu chúng ta bất nhân, cũng không trách cậu ta bất nghĩa.""Đại cai, vậy em còn theo dõi không?""Tiếp tục đi theo." Giọng nói của Tần Chung Hải thấp thoáng tỏ ra tàn nhẫn 'Ngược lại tôi muốn xem xem, có phải cậu ta thực sự muốn kết hôn với con nhỏ kia hay không.""Vâng."Thịnh Hạ nhốt mình trong phòng cả đêm đều không dám ra bị bố mẹ phát hiện dấu vết trên người, cô vẫn luôn cuộn ở trên giường, ngay cả mặt cũng không dám nay Lạc Hàn Đông làm quá tàn nhẫn rồi, dư âm không ngừng cao trào trên người cô, lúc đêm ngủ, cơ thể cũng vô thức mà run rẩy, đồ lót đều ướt cô thay đồ lót, nhìn thấy khắp chân đều là dấu năm ngón da còn có thể thấp thoáng cảm nhận được sự thô ráp của lòng bàn tay người đàn ông chạm lên phía trên, lòng bàn tay đó vừa nóng vừa bỏng, mỗi lần chạm vào đều giống như một ngọn lửa mãnh liệt đang nhen đến mức Thịnh Hạ thở dốc cũng khó nghỉ hè đến, bố mẹ đều đi du lịch, hỏi cô có muốn đi không, Lúc này Thịnh Hạ đồng ý ngay, cô sợ ở nhà một mình thì thỉnh thoảng sẽ bị anh Đông gọi đi,.. hễ làm là làm suốt một tiếng đồng là du lịch cũng chẳng qua là du lịch xung quanh trong lắng về trường hợp khẩn cấp, trước khi Thịnh Hạ đi, suy xét hết lần này đến lần khác, vẫn là để cái điện thoại màu hồng kia vào trong mà, lúc bố mẹ đưa cô vào khách sạn bậc nhất của điểm du lịch, cô vẫn gặp anh Đông ở cửa đại đàn ông ngồi vắt chân trên sofa ở đại sảnh,thần thái thản nhiên, trên đầu anh đội mũ lưỡi trai màu đen, mặc trên người áo sơ mi trắng thoải đùi để một cái máy Hạ giống như nhìn thấy ác ma, cô trừng mắt hướng về phía đó sợ đến khi bố mẹ kéo cô, hỏi cô làm sao Hạ mới ổn định bản thân nói "Không sao, con... có hơi mệt."Bố mẹ làm xong thủ tục nhận phòng, sau khi đặt hành lý xuống, liền nói ra ngoài đi loanh quanh, Thịnh Hạ có vẻ mệt mỏi nên ở lại bố mẹ vừa đi, cô liền chạy tới đại sảnh lầu Hàn Đông còn ở ít cô gái đi ngang qua đều len lén nhìn hạ không thể không thừa nhận, người đàn ông này dáng dấp rất đẹp, bộ dạng chuyên chú càng khiến người khác chú trực tiếp ngồi đối diện với anh, cách anh một cái bàn trà rộng hai mét.
"Anh Đông..." Thịnh Hạ mở lời, giọng hơi run rẩy, "Rốt cuộc anh muốn làm gì?""3501." Người đàn ông không ngẩng đầu nhàn nhạt Hạ sửng sốt một lát mới hiểu con số anh bảo chính là số phòng."Đêm nay đến." Người đàn ông ngẩng đầu lên trước máy tính, cầm ly cà phê trên bàn nhấp một ngụm "Mười giờ.""Không, bố mẹ tôi ở đây, tôi không thể... Anh Đông, tôi xin anh..." Thịnh Hạ sợ đến nỗi nước mắt cũng sắp rơi xuống "Đừng như vậy có được không?"Lạc Hàn Đông đóng máy tính đứng dậy, giọng nói không đoán ra được cảm xúc "Em có thể thử một chút."Thịnh Hạ lạnh sống lưng, vừa ngẩng đầu đã thấy người đàn ông bước vào thang máy. Anh rất cao, nổi bật hẳn so với những người trong đó. Cô gái đằng trước cố ý ưỡn ngực thể hiện nhưng mà Lạc Hàn Đông xem như không thấy, ánh mắt chỉ chằm chằm nhìn về phía đã kéo mũ xuống rất thấp nhưng khí thế quanh người anh chẳng thể che dấu tối, bố mẹ Thịnh Hạ quay về đưa cô xuống lầu ăn chút gì đó. Bọn họ thuê hai căn phòng, Thịnh Hạ ngủ một mình một mẹ còn định đưa cô đi chơi một lát nhưng thấy cô không hào hứng thì cũng thôi ép buộc, để cô về phòng nghỉ ngơi còn hai vợ chồng họ ăn xong bữa tối lại ra ngoài đi dạo một Hạ tắm rửa bên trong, đợi chờ từng giây từng phút chạm đến chín giờ năm mươi nghe thấy bố mẹ ở ngoài cửa hỏi "Thịnh Hạ, con ngủ chưa?"Thịnh Hạ run giọng miễn cưỡng trả lời "Con ngủ rồi ạ.""Ừ, vậy con cố gắng nghỉ ngơi đi nhé." Mẹ Thịnh đáp lại một chín giờ năm mươi chín, cô đứng trước phòng 3501 gõ nhẹ cửa một trong phát ra tiếng bước Hạ hít vào một hơi, cửa phòng bị mở Hàn Đông chỉ quấn một cái khăn quanh thắt lưng, mái tóc hơi dài còn đang nhỏ nước. Lông mày rậm làm nổi bật lên đôi mắt sâu hút, sống mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch, cằm hơi ngẩng Hạ nhìn thấy giọt nước chảy dọc theo khuôn mặt anh, đến chỗ yết hầu hơi nhô ra rồi lại từ cơ bụng rắn chắc ẩn vào trong tấm khăn tắm trắng đàn ông nắm gáy cô kéo vào trong, áp người lên cửa rồi Hạ không chống cự, cứ thế mà phối hợp với nụ hôn của anh. Chỉ khi anh bắt đầu tiến vào, cô mới cất giọng run rẩy hỏi "Anh Đông... tôi cho anh tiền, van cầu anh sau này đừng đến tìm tôi được không?"Cô khiến người đàn ông như sắp tức giận đến người đàn ông cho dù tức giận hay không đều sẽ ép cô làm không không chịu cảm thấy mình giống như gái điếm, đàn ông một khi có nhu cầu thì sẽ tìm cô phát Hàn Đông không đổi sắc mặt, ép cô làm động tác không ngừng. Khi anh đưa cự vật thô nóng tiến vào trong cơ thể cô thì mới nhếch khóe môi, giọng nói có chút đùa cợt "Bao nhiêu?""Mười... vạn." Cổ họng Thịnh Hạ nghẹn ngào, bị anh đè nén đến nỗi mất hết khí thế, khóe mắt ửng chỉ có thể đưa ra mười vạn. Nhà cô điều kiện không tệ, tiền tiêu vặt bố mẹ cho nhiều mà cô chi tiêu hàng ngày thì ít, khi về quê cũng được ông bà nội cho không ít tiền. Cô gom góp tất cả, vốn dĩ tiết kiệm là để chuẩn bị... cho một ngày đi du lịch thoải mái, ngắm nhìn thế giới bên ngoài chứ không phải... dùng tiền, làm giao dịch với ác ma trước Hàn Đông đè cô hung hăng thúc vào hơn hai chục cái, đâm sâu đến mức phát ra tiếng, lúc này mới thở gấp thấp giọng nói một câu "Em dường như đã quên."Anh ghé mặt xuống bên tai cô, môi mỏng ngậm lấy vành tai mẫn cảm mà cắn nhẹ, Thịnh Hạ đã run lẩy bẩy không ngừng."Đây là tự em chọn."
Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Song xử, Ngọt sủng, Cẩu huyết, Hắc ám, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Lôi, 1v1VĂN ÁNMột nữ sinh cấp ba nhất thời lơ là cảnh giác bị bắt cóc lên một chiếc xe màu đen, từ đó bị kéo vào vực sâu vô dưới vực sâu, có một bàn tay vươn ra hướng về phía nọ hỏi cô “Nếu ngoan ngoãn nghe lời thì tôi sẽ cứu em ra, chịu không?”Cô gật cô thật sự đã thoát khỏi vực sâu người nọ lại như ác ma ở trong sinh mạng của cô, gắn bó như hình với văn 1V1. Cao H.–“Thịnh Hạ, tôi chưa theo đuổi con gái bao giờ.”–“Tôi cũng không biết dỗ dành con gái vui vẻ.”–“Tôi biết, là tôi nuốt lời.”–“Xin lỗi, dường như tôi…một khi chạm vào em… sẽ lập tức mất kiểm soát.”
Thịnh Hạ dùng sức ngậm lấy quy đầu trước mắt vào trong miệng, cảm nhận bàn tay mạnh mẽ của người đàn ông đang giữ chặt đầu mình. Lúc cô ngẩng đầu lên, chỉ thấy anh khẽ nuốt nước bọt, hầu kết chuyển động lên cúi đầu chuyên tâm ngậm lấy côn thịt của người đàn ông, không ngừng bú mút đầu gậy. Tận mắt thấy người nọ ôm lấy đầu mình thở dốc hồi lâu, cô mới thật sự được nếm trải cảm giác 'nắm thóp' của một người đàn ông. Chắc cô bị điên Lạc Hàn Đông bắn vào trong miệng mình, cô mấy khi không nôn hết ra ngoài. Có lẽ cô đã miễn nhiễm với hành vi biến thái của anh, thậm chí có thể nói là đã quen thuộc với đàn ông dùng ngón tay móc tinh dịch trong miệng cô ra, rũ mắt hỏi cô "Có ngon không?"Hiếm khi Thịnh Hạ cảm thấy phẫn uất như bây giờ. Cô nhìn anh, vùng ngực phập phồng lên xuống, giọng nói khàn đặc "Anh có thể tự mình nếm thử."Người đàn ông khẽ cười, nhưng sau đó lại giữ chặt gáy cô, cúi đầu hôn môi quấn lấy mùi tanh nồng quen Hàn Đông buông cô gái nhỏ ra, ngón tay cái lau lau khóe môi của cô "Không ngon bằng của em."Câu nói này của anh khiến phần dưới của Thịnh Hạ bất giác tiết ra một dòng dâm xấu hổ quay mặt đi, hai chân mềm nhũn khẽ co lại, lo sợ người đàn ông sẽ nhìn Hàn Đông đi thẳng đến dưới vòi sen tắm rửa, sau khi dội sạch thì tìm một chiếc khăn tắm quấn quanh eo, bỏ mặc cô ở Hạ đi súc miệng đánh răng trước, tiến đến mới đi lau mình cẩn thận. Mọi ngóc ngách trên người cô đều bị anh liếm láp triền miên, nhũ hoa bị anh cắn đến nỗi hễ cứ chạm nước là lại có chút đau và nóng hít một hơi cố nén khó chịu để tắm rửa cho xong, sau đó dùng khăn lông quấn người rồi mới nhẹ nhàng bước ra đàn ông đang tựa lưng vào thành giường đọc sách, dường như mỗi tối anh đều có thói quen đọc sách trước khi ngủ dù cho ở bất cứ Hạ không dám quấy rầy anh, cô nhặt quần áo dưới đất lên muốn mặc đàn ông bỗng nhiên vỗ vỗ xuống giường "Lại đây."Thịnh Hạ hoảng sợ "Anh Đông, tối nay tôi phải về, sáng mai ba mẹ sẽ tìm tôi.""Bảy giờ sáng mai rồi về." Đôi mắt đen láy của Lạc Hàn Đông dừng trên mặt cô "Đến đây, đừng để tôi nói đến lần thứ hai."Thịnh Hạ xấu hổ bỏ quần áo xuống, ngay lúc cô chuẩn bị leo lên giường, chợt nhìn thấy đôi đồng tử của người đàn ông vẫn dán chặt vào người này cô mới nhớ ra trên người mình vẫn đang quấn khăn nhẹ nhàng tháo khăn tắm ra, kiềm chế hành động không lấy tay che ngực, ngoan ngoãn trèo lên tai truyền đến tiếng lật sách của người đàn ông, Thịnh Hạ lại nhớ đến những lời mà ông chú trung niên có hình xăm đã nói vào ngày hôm đó, anh Đông dường như bị mất ngủ vào ban cô không hề biết điều như cô chưa từng trông thấy dáng vẻ của anh khi ngủ, mỗi lần tỉnh giấc, anh đều thức dậy trước bị người đàn ông này giày vò quá lâu nên ngay khi lưng chạm giường đã nhanh chóng ngủ thiếp tỉnh dậy, cô lại nằm trong lòng mặt người đàn ông vùi sau gáy cô, hô hấp đều đặn, phả ra hơi thở nóng Hạ không biết hiện tại là mấy giờ, đang định xoay người ngồi dậy thì nghe thấy người phía sau nói "Còn mười ba phút nữa."Giọng nói trầm khàn không thành gợi cảm đến chẳng Hạ giật mình muốn quay đầu lại nhưng người đàn ông đã nhanh nhẹn đè đôi môi mỏng của mình lên sau gáy cô và hôn xương hồ điệp hơi nhô ra của cô bị môi lưỡi nóng bỏng của anh mơn trớn. Toàn thân Thịnh Hạ lập tức trở nên tê dại, cổ họng không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng "A ... Anh Đông...""Kêu lẳng lơ như vậy, là muốn tôi làm em sao?" Người đàn ông sau lưng cô cười Hạ rụt người lại, dịch đến phía trước một chút, quay đầu lại giải thích "Không phải, tôi ... ưm..."Còn chưa dứt lời thì người đàn ông đã lấy cự vật ra nhét vào miệng cô."Mười ba phút, em tự mình xử lý đi."
quấn quýt không rời